CẢNH ĐỜI ÔNG TÚ (nhà thơ Tú Xương)
Nghe thơ ông Tú tự
trào
Tưởng như ông đã lạc
vào cõi tiên
Cao lâu ăn quịt thường xuyên
Chơi lường thổ đĩ hết tiền “xù” luôn
Đi thi thì đệ nhất buồn
Tám khoa lều chõng hỏng luôn tám kì
Thay tên đổi họ tức thì
Đem “Trời “ đối “chó” *phải chi cùng đường
Năm con rách rưới một tuồng
Nghêu ngao ba chữ
chán chường mưu sinh
Một trà, một rượu, một tình
Một cơn gió thoảng
một mình trăng suông
Mét –xì,cống hỉ tìm đường
Còn đâu đạo học tha
phương cho rồi
Phải chăng sinh bất phùng thời
Chí cha… giầy dép,đen
thui…lượt là
Váy lê quét đất:đầm ra
Rợp trời cờ kéo:quan
nha đến trường
Đầu rồng đít vịt khinh thường
Nỗi đau Quốc thể,trăm
phương cúi luồn
Ông mong chớp bể mưa nguồn
Vẳng nghe tiếng ếch
đỡ buồn đêm đêm
Thói đời khinh trọng vì tiền
Bỏ văn chương học võ
biền cho xong
Cảnh đời ông Tú long đong
Những ai thấu hiểu
chỉ mong một ngày
Một ngày gió cuốn mây bay
Rợp trời cờ đỏ xuân
này, xuân sau…
Cũng liều mạo muội mấy câu
Kính xin ông Tú gật
đầu cho qua
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.