NỖI LÒNG NGƯỜI PHỤ NỮ
BỊ CHỒNG HÀNH HẠ
(Tập Kiều)
Trời làm chi cực bấy trời
Nghìn thu bạc mệnh một đời tài hoa
Lỡ từ lạc bước bước ra
Giờ sao tan nát như hoa giữa đường
Ngày vui ngắn chẳng tày gang
Dễ dò rốn biển, khó lường lạch sông
Thôi còn chi nữa mà mong
Ngày xanh mòn mỏi má hồng phôi pha
Thương tình con trẻ cha già
Thôi thì mặt khuất chẳng thà lòng đau
Còn đường suy nghĩ trước sau
Thì con người ấy ai cầu làm chi
Nhớ khi sấm sét bất kỳ
Ba mươi sáu chước, chước gì là hơn
Búa rìu bao quản thân tàn
Phải cung rầy đã sợ làn cây cong
Lỡ làng nước đục bụi trong
Rày xem phỏng đã cầm lòng hay chưa
Những là lần lữa nắng mưa
Mất công mười mấy năm thừa ở đây
Liệu mà cao chạy xa bay...
BÙI CÔNG LƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.