Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

TƯƠNG LAI THƠ VIỆT









                           TƯƠNG LAI THƠ VIỆT

                     Tương lai thơ Việt biết về đâu ?
                     Tứ đốm tam khoanh nhặng sị ngầu
                     Thi tứ tối tăm như hũ nút
                     Vần niêm khấp khểnh tựa nhà cầu
                     Vòng vo chữ nghĩa theo thương hiệu
                     Nhí nhố văn chương lộn sắc màu
                     Hỏi :Vị nhân sinh hay vị lợi
                     Tương lai thơ Việt biết về đâu ?

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

CÁI NỢ VĂN CHƯƠNG


      






  


     

 CÁI NỢ VĂN CHƯƠNG
            (Phỏng thơ Tú Xương)
                                                  
  Cái nợ văn chương mãi thế thôi
 Có ai hay chỉ một mình tôi
 Lợi đâu ra miệng mà mong được
 Quyền chửa vào tay đã nghỉ rồi
  Xuất bản: chuyện cười ra nước mắt
  Giao lưu: trí tuệ lẫn mồ hôi
  Biết thân thuở trước đừng vương vấn
 Thi hoạ cầm kì,  bốn thú vui

                                     Tháng 9/2011

 ------------------
Tham khảo :   THAN NGHÈO
            Cái khó theo nhau mãi thế thôi
            Có ai hay chỉ một mình tôi
            Bạc đâu ra miệng mà mong được
            Tiền chửa vào tay đã hết rồi
            Van nợ lắm khi trào nước mắt
            Chạy ăn từng bữa mướt mồ hôi
            Biết thân thuở trước đi làm quách
            Chẳng kí, không thông cũng cậu bồi

                                         TÚ XƯƠNG

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

CHIẾC LÁ GIỮA DÒNG



                                                            
                          
                                 CHIẾC LÁ GIỮA DÒNG

               Vua Ngô ba sáu tàn vàng
Chết xuống âm phủ chẳng mang được gì…
                                              (Ca dao)

                                                “Người đời thử ngẫm mà hay
Trăm năm là ngắn,một ngày dài ghê”(1)
Vào đời là cập bến mê
Đua chen danh lợi,cuồng si tình tiền
Đời này kiếp khác triền miên
Chìm trong ảo vọng tận miền hư không
           ***
Ta như chiếc lá giữa dòng
Nổi chìm cũng chịu,đục trong cũng đành
Nửa đời trôi dạt lênh đênh
Nửa đời bão táp thác ghềnh sóng xô
Xa xa trời nước mịt mờ
Dòng đời cuộn xoáy,bến bờ chơi vơi
Mai sau sông cạn,bãi bồi
Ta như hạt cát ai người biết chăng
  ***
Nào ai ba sáu tàn vàng
Nào ai say tỉnh,dở dang tình đời
Trông kìa chiếc lá đang trôi…

                                                BÙI CÔNG LƯƠNG
                   __________
                     (1)Tản Đà                                       
                                                                                

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

RU CHÁU


               RU CHÁU
  
          À ơi cái Nhím,thằng Bi
Thôi đừng khóc nữa ngủ đi ngoan nào
         Ngoài kia gió rít ào ào
Bố đi công tác hôm nao mới về
         Mẹ còn vất vả trăm bề
Bát cơm manh áo mải mê tháng ngày
Bà vừa đi chợ sáng nay
Về nhà nấu bát cháo đầy cháu ăn
         Bao năm lo nghĩ nhọc nhằn
Còn in sâu nếp trán nhăn ông bà
Ả…à…ơi…,ơi…ì…à…

Cháu mơ thấy cánh đồng hoa
Đàn cò bay lả bay la ngang trời
Mai sau cháu lớn lên rồi
Cố công tu dưỡng nên người hiếu trung
Đến khi có vợ có chồng
Nuôi con mới hiểu hết lòng mẹ cha
Dẫu cho vàng bạc đầy nhà
Trả sao ơn nặng mẹ cha sinh thành
        Ả…à…ơi

         Cháu tôi đã ngủ ngon lành
Đừng ai lớn tiếng giật mình cháu tôi
       Ả…à…ơi…,ả…à…ời…

                             BÙI CÔNG LƯƠNG        

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

LIỆT NỮ TRỜI NAM



                   LIỆT NỮ TRỜI NAM

Lừng lẫy trời Nam Trưng Nữ vương
Vượt trên lễ giáo với cương thường
Đuổi quân Đông Hán thu bờ cõi
Mở đất Mê Linh giữ tự cường
Nợ nước ba thu bền nghĩa khí
Thù nhà một mối vững can trường
Núi mòn, sông cạn danh truyền mãi
Soi sáng muôn đời một tấm gương

                    BÙI CÔNG LƯƠNG
                                                                         (Tháng 3/2009)




                                         

CHUYỆN TÌNH HỒ NÚI CỐC

                                           
                               
                            CHUYỆN TÌNH HỒ NÚI CỐC (Thái Nguyên)

Chuyện tình chàng Cốc với nàng Công
Huyền thoại ngày xưa có thật không?
Kẻ đợi thân khô lâu hóa núi
Người chờ lệ chảy mãi thành sông
Trời mây tít tắp sương mờ ảo
Đồi núi lênh đênh bóng điệp trùng
Chìm nổi cuộc đời đâu chẳng biết
Đảo xanh sóng biếc vẫn bềnh bồng.

                                   BÙI CÔNG LƯƠNG
                                                             Tháng 9/2009)

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2011

SỰ ĐỜI


                                                  
                                                     SỰ ĐỜI
                              (Song điệp- Nhất vận)

Ai có ngờ đâu cái sự đời
Mà xem vạn sự ở trên đời
   Lo quanh tính quẩn, đời sinh sự
         Nghĩ rộng nhìn xa, sự hiểu đời
                          Đen bạc thói đời tô vẽ sự
                          Bể dâu thế sự đổi thay đời
                          Đường đời voi chó khi lâm sự
                         Ai có ngờ đâu cái sự đời.

                                             BÙI CÔNG LƯƠNG ( 10/2008)


Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

THĂNG LONG-HÀ NỘI

                                    THĂNG LONG-HÀ NỘI

Thăng Long đang đổi mới
Hà nội đẹp hơn xưa
Cảnh sắc vẫn nên thơ
Diệu huyền hơn cổ tích

Hông Hà cùng Tô Lịch
Uốn lượn như rồng xanh
Thành phố vì hòa bình
Vẫn vững vàng :Tứ Trấn

Ngàn năm gặp thời vận
Ngày tháng vươn tầm cao
Hà Nội vẫn tự hào
Địa linh và nhân kiệt

Cột cờ bên Hoàng Thành
Ba Đình nơi Lăng Bác
Vẫn uy nghiêm trầm mặc
Chào đón khách thập phương

Hoàn Kiếm mờ hơi sương
Cụ Rùa lên đón gió
Tháp Bút nay còn đó
Nắn nót viết lên Trời

Hà Nội nơi Bác Hồ
Đọc Tuyên ngôn Độc lập
Cháu con cùng vun đắp
Hà Nội mãi Thủ đô

                              BÙI CÔNG LƯƠNG

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

NỖI LÒNG NGƯỜI PHỤ NỮ...



                            NỖI LÒNG NGƯỜI PHỤ NỮ
                      BỊ CHỒNG HÀNH HẠ
                              (Tập Kiều)

Trời làm chi cực bấy trời
Nghìn thu bạc mệnh một đời tài hoa
Lỡ từ lạc bước bước ra
Giờ sao tan nát như hoa giữa đường
Ngày vui ngắn chẳng tày gang
Dễ dò rốn biển, khó lường lạch sông
Thôi còn chi nữa mà mong
Ngày xanh mòn mỏi má hồng phôi pha
Thương tình con trẻ cha già
Thôi thì mặt khuất chẳng thà lòng đau
Còn đường suy nghĩ trước sau
Thì con người ấy ai cầu làm chi
Nhớ khi sấm sét bất kỳ
Ba mươi sáu chước, chước gì là hơn
Búa rìu bao quản thân tàn
Phải cung rầy đã sợ làn cây cong
Lỡ làng nước đục bụi trong
Rày xem phỏng đã cầm lòng hay chưa
Những là lần lữa nắng mưa
Mất công mười mấy năm thừa ở đây
Liệu mà cao chạy xa bay...
  
                                                    BÙI CÔNG LƯƠNG

                                      

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011

TÍNHTÔI

                    

                      TÍNH TÔI

Tính tôi không muốn nói nhiều
Nghe qua là hiểu,biết điều thì thôi
Phát ngôn dù chỉ một lời
Nói ra là chẳng thu hồi được đâu
Tính tôi không thích làu bàu
Chổi cùn, giẻ rách với nhau làm gì
Muốn nói thì phải nghĩ suy
Phải đâu con vịt gặp khi cùng đường
Tính tôi ghét chuyện tầm thường
Từ thời Tô Vũ cởi truồng chăn dê
Đem chuyện ông huyện về quê
Để đi tiếp thị dưa lê chợ chiều
Tính tôi nói ít nghe nhiều
Hai tai hai phía lựa điều đúng sai
Tôi không thiên vị một ai
Hai tình một lý trong ngoài đều vui
         
                        BÙI CÔNG LƯƠNG
                                             8/2010
        

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2011

SÁU LẦN XUẤT GIÁ


                      
                                       
                                       SÁU LẦN XUẤT GIÁ

Thương thay thân phận Thúy Kiều
Sáu lần xuất giá đành liều với thân
Mới hay trong giá trắng ngần
                        Gặp phong trần cũng phong trần như ai
Hại thay mang lấy sắc tài
Hồng nhan bạc mệnh một đời lênh đênh
Đầu đời gặp Mã Giám Sinh
Một tay bẻ gẫy mấy cành phù dung
Trót vì bạc đã đếm đong
Đóa trà mi để con ong đi về
Ngỡ rằng an phận một bề
Nào ngờ bị dắt vào nghề thanh lâu
Thúc Sinh tìm thú tiêu sầu
Nhanh tay giải thoát, mưu cầu kết duyên
Đành rằng cát lũy tòng quyền
Gửi thân mà chịu đòn ghen tơi bời
Thịt da ai cũng là người
Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau
Đêm khuya vội lẻn xuống lầu
Thoát nơi miệng sói, đến cầu Giác Duyên
Sợ rằng oan nghiệt nhãn tiền
Gả cho Bạc Hạnh sang miền quê xa
Nào ngờ chước quỉ mưu ma
Bạc Bà cùng với Tú Bà đồng môn
Nghĩ mình phận mỏng cánh chuồn
Đạm Tiên báo mộng vẫn còn khiếp kinh

Trăng thanh gió mát hữu tình
Bỗng đâu có khách biên đình sang chơi
Đội trời đạp đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn người bao dung
Thuyền quyên lại gặp anh hùng
Hẳn là thiên định tương phùng chi đây
Báo ân báo oán có ngày
Một thân hiếu tử dựa cây bách tùng
Bỗng đâu một trận hãi hùng
Nghe Kiều,Từ đã quay lưng chịu hàng
Từ công chết đứng giữa đàng
Thúy Kiều tạ tội, bàng hoàng xót xa
Thấp cơ thua chí đàn bà
Lời rằng”cẩn tắc” cũng là lời chung
Thân Kiều- lá rụng giữa dòng
Biết đâu ghềnh thác mà mong đường về
Chập chờn nửa tỉnh, nửa mê
Lệnh trên truyền xuống  gả về Thổ quan

Chàng Kim trải mấy gian nan
Mấy sông cũng lội,mấy ngàn cũng qua
Hỏi đường manh mối gần xa
Gặp nàng cùng với vãi già Giác Duyên
Một nhà vui thú đoàn viên
Nghe lời, nàng chịu tái duyên Kim-Kiều

Chuyện tình kể biết bao nhiêu
Mỗi nhà mỗi cảnh trăm điều xót xa
Tại trời mà cũng tại ta…

                                              12/2010
                                    BÙI CÔNG LƯƠNG
                         

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2011

NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THẤY...


                                   NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THẤY
                                                      
                                 1.CỘT ĐIỆN THAN THÂN

 Chồn chân mỏi gối lắm trời ơi
Mưa nắng quanh năm khổ suốt đời
Dây dợ bùng nhùng treo gẫy cổ
Chỉ mong chôn sống hết cho rồi

    2.ĐÀO ĐÀO LẤP LẤP

Đường sá quanh năm lấp lại đào
Bụi mù,ùn tắc đến khi nao
Coi chừng đụng phải đầu long mạch
Ắt hẳn cha con gẫy cuốc cào

    3.VỈA HÈ CỦA AI ?

Hai đứa tranh nhau góc vỉa hè
Đứa bày hàng quán,đứa coi xe
“Quan Phường” đến dọa: ra quân dẹp
Mấy chị hàng rong chạy tóe loe…

    4.KHOAN CẮT CÓ NGAY !

Khoan cắt bê tông khắp phố phường
Chung cư,biệt thự cũng không thương
Này này cái lũ đi bôi bẩn
Muốn sống đem vôi quét trả…tường

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2011

ĐÂY SÔNG TÔ !

                                    
 ĐÂY SÔNG TÔ !

Nghe nói sông Tô cứ ngỡ là.....
Đôi bờ thẳng tắp thế nhưng mà....
Rác bèo trôi dạt trông như thể...
Tôm cá vật vờ thở hắt ra...
Nước thải ào ào thây mặc kệ...
Bụi bay mù mịt úi cha cha...
Hỏi nhà chức trách ?- ờ , xin hãy...
Cứ mặc « thần dân » vậy chẳng thà...

 (Tháng 1/2009)

CẢNH XUÂN HỒ TÂY

                                                   

                 CẢNH XUÂN HỒ TÂY
      
Hồ Tây       cảnh đẹp sắc          xuân sang
Nắng nhạt pha sương giọt       óng vàng
Mờ tỏ         nước in làng           tím biếc
Bổng trầm chuông vọng tiếng ngân vang
Bờ bên       liễu rủ mành          theo gió
Mạn giữa  thuyền đua sóng    nối hàng
Tô điểm    đất trời cùng           tuế nguyệt
Đô thành   chốn đó cảnh          thanh quang

                                                        11/2008


-------------
Bài này có thể đọc theo 4 cách:
-Đọc xuôi ngược toàn bài
-Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu,đọc xuôi
-Bỏ 2 chữ cuối mỗi câu,đọc ngược

THỜI GIAN





 THỜI GIAN



Thời gian kết nối những vần thơ
Cần mẫn dòng sông chở ước mơ
Đã quyết một đi không trở lại
Mặc ai tháng đợi với năm chờ

Thời gian đi mãi tới hư vô
Chẳng biết về đâu, kẻ mộng du
Vui thú quanh năm đà mấy chốc
Sầu thương một thoáng ngỡ ba thu

Thời gian thử thách những mưu cơ
Nếm mật nằm gai tính nước cờ
Đấu trí thi gan chiêu « đếm ngược »
Sôi tim nóng tiết mánh « câu giờ »

Thời gian có tự thuở hoang sơ
Lặng lẽ mà sao vẫn bất ngờ
Một phút làm nên trang sử mới
Trăm năm chờ đợi hóa ngu ngơ

            BÙI CÔNG LƯƠNG