SÁU LẦN XUẤT GIÁ
Thương thay thân phận Thúy Kiều
Sáu lần xuất giá đành liều với thân
Mới hay trong giá trắng ngần
Gặp phong trần cũng phong trần như ai
Hại thay mang lấy sắc tài
Hồng nhan bạc mệnh một đời lênh đênh
Đầu đời gặp Mã Giám Sinh
Một tay bẻ gẫy mấy cành phù dung
Trót vì bạc đã đếm đong
Đóa trà mi để con ong đi về
Ngỡ rằng an phận một bề
Nào ngờ bị dắt vào nghề thanh lâu
Thúc Sinh tìm thú tiêu sầu
Nhanh tay giải thoát, mưu cầu kết duyên
Đành rằng cát lũy tòng quyền
Gửi thân mà chịu đòn ghen tơi bời
Thịt da ai cũng là người
Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau
Đêm khuya vội lẻn xuống lầu
Thoát nơi miệng sói, đến cầu Giác Duyên
Sợ rằng oan nghiệt nhãn tiền
Gả cho Bạc Hạnh sang miền quê xa
Nào ngờ chước quỉ mưu ma
Bạc Bà cùng với Tú Bà đồng môn
Nghĩ mình phận mỏng cánh chuồn
Đạm Tiên báo mộng vẫn còn khiếp kinh
Trăng thanh gió mát hữu tình
Bỗng đâu có khách biên đình sang chơi
Đội trời đạp đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn người bao dung
Thuyền quyên lại gặp anh hùng
Hẳn là thiên định tương phùng chi đây
Báo ân báo oán có ngày
Một thân hiếu tử dựa cây bách tùng
Bỗng đâu một trận hãi hùng
Nghe Kiều,Từ đã quay lưng chịu hàng
Từ công chết đứng giữa đàng
Thúy Kiều tạ tội, bàng hoàng xót xa
Thấp cơ thua chí đàn bà
Lời rằng”cẩn tắc” cũng là lời chung
Thân Kiều- lá rụng giữa dòng
Biết đâu ghềnh thác mà mong đường về
Chập chờn nửa tỉnh, nửa mê
Lệnh trên truyền xuống gả về Thổ quan
Chàng Kim trải mấy gian nan
Mấy sông cũng lội,mấy ngàn cũng qua
Hỏi đường manh mối gần xa
Gặp nàng cùng với vãi già Giác Duyên
Một nhà vui thú đoàn viên
Nghe lời, nàng chịu tái duyên Kim-Kiều
Chuyện tình kể biết bao nhiêu
Mỗi nhà mỗi cảnh trăm điều xót xa
Tại trời mà cũng tại ta…
12/2010
BÙI CÔNG LƯƠNG