Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

VĂN TẾ "CHỦ NGHĨA CÁ NHÂN"


              VĂN TẾ "CHỦ NGHĨA CÁ NHÂN"
                                                                     
                                                   BÙI CÔNG LƯƠNG

Hỡi ơi ! “Chủ nghĩa cá nhân”
Đang đến giờ tận số,chẳng còn đâu ngắc ngoải chốn dương gian,
Cũng là lúc cùng đường, chỉ có thể náu mình nơi âm phủ.
Nhớ mày xưa: đầu mũ cánh chuồn,tay luồn túi bạc,mắt lơ láo như quạ đen chui chuồng lợn,
Mà đến nay ,mặt ná da gà, chân sa xích sắt,thân nát bét tựa châu chấu dưới chân voi.
Ưa sống bóng đêm,sở trường tài giỏi,
Sợ ra ánh sáng, năng khiếu kém hèn.
Khi kháng chiến ùng oành súng đạn,mày ném đất giấu tay,lẻ tẻ quấy rối óc lính ta dăm ba trận,
Lúc hoà bình rực rỡ áo hoa,mày xuất đầu lộ diện,liên tiếp tấn công đầu chiến sĩ chín mười lần.
Hành động của mày nhằm cơ hội giậu đổ bìm leo ,
Đường đi của mày tránh khu vực cây cao bóng cả .
Mày đưa người xuống dốc không phanh cho đến kì sa ngã,
Mày xui ai nhắm mắt đưa chân cho đến lúc cùng đường.
Có đáng thương không ?-Thương thì xương mày ông giã,
Có thật nhớ không ? – Nhớ thì vớ gậy ông dần.
Mày sinh con đẻ cháu nên bây giờ có họ hàng hang hốc,nội ngoại xa gần,
Mày quyến đàn rủ đống cho đến nay có chú bác cô dì,tôn ti tỉ muội.
Khi phong trào “Tiến nhanh vượt mức”,
Lúc chủ trương “ Quyết đoạt cờ đầu”.
Mày khuyên nhủ : “Làm chi cho mệt xác với nắng mưa mặc sức dãi dầu”,
Lại rỉ tai :”Cơm ăn vừa chặt dạ thì ca lo bù đâu cho đủ”.
Khó khăn đến thì mũ ni che tai : mặc ai gánh vác,
Quyền lợi về thì hét vang màng óc: sẵn có tôi đây.
“Cái tôi ích kỉ” là quân bài duy nhất,
“So sánh nhìn lên” là chiến thuật vô song.
Vũ khí trong tay là cái thước “tôi đây” làm tiêu chuẩn  để đo mức tiền tài,địa vị,
Kính đen đeo mắt là cái nhìn “tối om” làm quan điểm để đánh giá chính sách,chủ trương.
Hiểm hóc biết bao ! câu “hợp tình hợp lí” làm áo nguỵ trang,
Tinh vi quá đỗi ! lời “tâm lí lính mình” làm bùa hộ mệnh.
Nhưng lâu ngày phải lòi ra cái kim bọc giẻ,
Chứ bàn tay che sao nổi ánh sáng mặt trời.

Hôm nay rượu ngon chẳng có, chỉ nhạt toẹt nước ốc ao bèo dìm đầu lũ mày đến chết,
Bây giờ xôi dẻo không còn ,sẵn trong tay đá sỏi bờ sông tống cổ cả bọn đi tong.
Có cách nhạy như chớp giật là tự giác,phê bình,
Có đèn soi hơn điện sáng là phương châm ,đường lối.
Trừ rắn thì phải trừ tận nọc,
Đánh mày cần nhè đánh đúng đầu.
Muốn trừ lũ lâu la chân rết,tao phanh thây mày thành bảy mảng ba bè,
Cần triệt đến rễ sâu gốc chắc,tao tìm ra biến tướng trăm hình nghìn trạng.
Cõi trần gian ai thương tiếc mày chi,
Chốn địa ngục hãy nằm yên chết gí.
Ngóc cổ lên thì sẵn đây tao phang cho mấy gậy,
Mở mắt ra thì tiện thể tao chọc thủng con ngươi.
Lí luận Đảng soi là mặt trời rực rỡ,
Hành động mày làm là cú vọ đi đêm.
Tống mày đi,tao đây rặn bài văn để xua đuổi đời mày chó má,
Tiễn mày về, Diêm phủ vỗ tay reo bỗng dưng vớ một kẻ hạ thần.

Kể từ nay cách biệt cả họ mày,
Mai sau nữa thương nhớ gì bọn quỉ .
Đầu mày gục xuống ,
Chân tao bước lên.
Đứng đỉnh núi tầm mắt nhìn xa rộng là quan điểm lập trường,
Dưới cò Đảng chung tay góp sức mình tỏ nhiệt tình cách mạng.
Ô hô !!!... A…ha!!!...

                  Trung đoàn Trung Dũng(E42)-1959

---------------------------------
Bài này đã được đăng trên báo QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN và in trong cuốn “Văn tế cổ và kim” do Phong Châu  sưu tầm và chú giải-NXB Văn hoá -1960

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

CHÚC MỪNG NGÀY QT PHỤ NỮ

                                         
                          Đã trà,đã rượu lại thơ ca
Mừng Hội chị em với các bà
Nuôi dạy cháu con luôn mạnh giỏi
Tương lai rạng rỡ nước non nhà

               Ngày 08-tháng 03-2012

 

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

CHẠY LÀNG

    

           
               CHẠY LÀNG
      (Cảnh báo bọn lừa đảo đấu giá từ thiện)

Từ thiện gì đâu lũ chúng mày
Trâng trâng tráo tráo vẻ ta đây
Lá nho che mặt còn vênh vác
Vỏ chuối sa chân khó giãi bày
Thương cảnh dân nghèo vui sướng …hụt
Căm đồ quỉ quái chối phăng ngay
Hại nhân nhân hại là qui luật
Mắt trắng, tay không sẽ đến ngày
                              
 BÙI CÔNG LƯƠNG